Cuối cùng, anh cũng chờ được em rồi…

Posted: Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

Cuối cùng, anh cũng chờ được em rồi…


Bởi tình yêu không có chân mà, nên chúng ta phải chạy thôi!

1. Người con trai sinh ra từ ánh nắng mặt trời
Tí tách, tí tách, cơn mưa chóng vánh ào đến rồi rút đi, để lại trong gió Hà Nội một chút hơi ẩm và cái ướt át của buổi chiều thu. Tôi tháo kính xuống, khẽ day day hai bên thái dương, xếp gọn sách vở, đứng dậy khỏi giường và bước ra ngoài hành lang. Hà Nội sau cơn mưa đẹp lạ, ẩm ướt, trong vắt và mát lạnh như cảm giác được ăn một cây kem cam giữa cái nắng gắt của buổi trưa hè. Ánh nắng chiều tà nơi cuối trời hắt lên những tia sáng nhàn nhạt ẩn nấp sau tòa nhà kí túc xá, dịu dàng phủ lấy bóng dáng đầy phóng khoáng của một người con trai nơi ban công tầng năm.
Bạn có thể tin hoặc không tin, nhưng chỉ một khoảnh khắc đó thôi, cái hình ảnh kì diệu ấy thực sự đã in chặt trong tim tôi một thứ cảm xúc vô cùng đặc biệt!

Trở lại với yêu thương

Posted: by Harry Trần in Nhãn: , ,
0

(Truyện Tình Yêu)- Kì 1: Ấn tượng đầu tiên



Một chuyến đi du lịch, hai trái tim từng bị tổn thương. Một chuyện tình kéo dài qua những thành phố lớn, từ Brighton, qua Bristol, đến Hà Nội rồi lại tới London…

Kì nghỉ đông của một du học sinh Anh Quốc thường sẽ như thế nào? Hầu hết những người xa nhà lần đầu sẽ về nhà. Một số khác sẽ đi du lịch. Và có một số khác thì kiếm việc làm thêm. Nguyên là một trong số các trường hợp thứ ba. Giáng sinh này, Nguyên không về nhà mà ở lại London kiếm việc làm thêm. Lý do cũng vì đang là sinh viên năm cuối, phải nghĩ ra đề tài làm luận án cho chuyên ngành văn học của mình, nên Nguyên quyết định ở lại làm thêm. Công việc ở một nhà xuất bản vào dịp sắp đón năm mới tưởng rằng dễ, nhưng hóa ra lại khó kinh khủng. Khi nộp đơn, Nguyên mới phát hiện ra có hàng trăm người muốn có được cùng một vị trí giống như mình. Tất cả họ đều giỏi và có nhiều kinh nghiệm thực tế hơn Nguyên. Cuối cùng, loay hoay mãi, Nguyên cũng xin được vào làm chân part time cho một tờ báo địa phương ở Brighton. Nguyên không có ai là bạn bè ở thành phố này, nên vào thời gian rảnh rỗi anh còn nhận làm hướng dẫn viên du lịch. Công việc của một hướng dẫn viên du lịch tuy hơi vất vả nhưng cũng tương đối thú vị. Mỗi một người xa lạ, Nguyên chỉ gặp họ một tuần. Rồi sau đó, cho dù họ có thú vị đến mấy, cũng chẳng ai liên hệ lại với Nguyên sau 7 ngày ở Brighton nữa.

Trăng trên biển

Posted: Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

(Truyện Tình Yêu Hay) - Rít một hơi thuốc thật dài nhưng lạ nhỉ sao gã chẳng thấy ngon chút nào, có lẽ vì cái liếc thật sắc của nàng…

        
“Cái con bé này có quyền gì mà dám…” – gã thấy bực nhưng không hiểu sao lại bật cười và dập điếu thuốc.
…………….
Gã không thể nào quên cái cách nàng làm quen với gã qua yahoo, lạ đến nỗi gã từng nghĩ nàng bị khùng! Nhưng không hiểu sao gã thức suốt đêm vì một con bé mà gã cho là khùng ấy. Rồi từ khi ấy đêm nào gã cũng để cái nick sáng để đợi một ai đó, từ khi quen nàng gã phát hiện gã không những chỉ có một cái tên cha sanh mẹ đẻ mà còn hàng mớ cái tên do nàng đặt, thấy hơi thô nhưng đôi khi gã cũng gật gù vì đúng thật.

Trước khi quen, nàng hỏi gã tuổi con gì, gã nói tuổi con chó, nàng có vẻ không hài lòng mấy vì nàng tuổi mèo, nàng cho rằng chó và mèo thì sẽ cắn nhau tróc vẩy. Bên kia khung chat gã thèm gõ đầu cái con bé này ghê “có yêu thương gì đâu mà lo xa thế nhỉ!”.

Hiểu Về Trái Tim - Tình Yêu

Posted: Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012 by Harry Trần in
0

Một câu chuyện hay về tình yêu.hãy nghe nhé các bạn
Click chuột phải để download nhé  click here

Gặp Lại

Posted: Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

Anh là mối tình thứ mấy tôi không nhớ, nhưng chắc chắn là mối tình sâu đậm nhất trong số những mối tình đã đi qua đời tôi.

Tôi và anh gặp lại nhau trong một chiều thu Hà Nội se lạnh, không mưa. Anh cùng tôi lãng đãng khu phố cổ khi mặt trời nghiêng bóng, ăn kem Tràng Tiền giữa trời thu lộng gió để tìm lại cảm giác yêu thương cách đây mùa thu 10 năm trước.

Hồ Gươm không vắng lặng mà ồn ã, cái ồn ã ta thường bắt gặp mỗi chiều thu cuối tuần. Cả anh và tôi đều không nói gì, cái lặng lẽ  bao trùm con tim trước trời chiều lãng đãng.

Tôi cố đi tìm một điều gì đó khác với mùa thu của 10 năm về trước nhưng vô nghĩa. Trong tôi lúc  ấy, cái ranh giới giữa thực và mơ quá đỗi mỏng manh. Và dù có nói gì đi chăng nữa tôi cũng tin sẽ không bao giờ phù hợp giữa bối cảnh thế này.

Chuyện người đàn bà điên

Posted: by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

(Truyện Tình Yêu Hay) - “Em có thai rồi Tuấn à”
“Em nói thật chứ ?”
“Vâng”
“Em biết rõ là không thể mà !”
“Nhưng đó là kết quả của tình yêu của em, em muốn mình có con!”
“Em điên thật rồi !”
“Ừ, có lẽ là em điên thật. Nhưng bản năng của một người đàn bà điên vẫn muốn được làm mẹ, anh biết không ?”
“Ngày mai anh sẽ đưa em vào bệnh viện, mình phải bỏ đứa bé đi, sau này khi anh ổn định hơn, mình sẽ lại có một đứa con khác, được không em ?”
“Vâng, em hiểu rồi”
3 năm yêu nhau, có bao giờ tôi nghĩ rằng câu nói cuối cùng của mình dành cho Tuấn lại ngắn gọn và đơn giản đến vậy ?
…..

Mơ thấy lá phong xanh…

Posted: by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

(Truyện Tình Yêu Hay) - Thẫn thờ nhìn về một phía, trước mắt nó phủ mờ, thật chẳng rõ ràng gì cả, mờ phủ như sương, đục đục, tối tối… trời bữa nay nhanh tối quá! Lành lạnh, hóa ra là mưa, rõ ràng vì mưa, vì mây đen che kín nên trời mới nhanh tối như thế. Mặt trời ơi, đem ánh nắng đến đi, buồn và khát khao…
 
    Trời tối lâu thật, đêm như dài ra, miên man bất tận… từ lúc anh đi…
    Mẹ vào giường nó, sao thế nhỉ, giọng mẹ nghèn nghẹn.. bấy giờ nó mới nhận ra nơi mình đang nằm, sặc mùi cồn, ngây ngất mùi thuốc, nó đã ở đây lâu lắm rồi…

   Thực ra nó đang dối lòng, không phải là trời tối mà là mắt nó chẳng nhìn thấy gì nữa cả… đó mới là sự thật. Cười nhạt nhẽo, vô vị, nụ cười chát đắng…người nó yêu đã rời xa nó, anh sẽ không bao giờ trở lại…

   Ngồi hồi tưởng về những tháng ngày đã qua mới thấy mình thật trẻ con, ngốc nghếch, dại dột nữa… nó đã làm chính cuộc sống của nó rối tung lên, bừa bộn mà không sao dọn dẹp chu đáo được nữa… nó là kẻ dối trá, nó đã lừa gạt anh… không, nó chỉ bồng bột với tình yêu thơ dại… dằn vặt đau đớn, nó mới hiểu được anh quan trọng với nó thế nào, nhưng tất cả đã muộn, nó biết nói gì nữa đây…