Vòng tròn chạy trốn

Posted: Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

(Truyện Tình Yêu) - Nó là một con nhóc kỳ quái. Hẳn vậy, không ít người đã từng nhận xét nó như thế. Nó có thể đứng chờ 30 phút để hiếu kỳ  xem mặt người yêu của anh đẹp trai đang đợi chị ý trước cổng trường, lúc thì lại cau có như bà già vì phải đợi xe bus tận …5 phút. Lúc thì nhăn mặt kêu panadol đắng lắm nhưng lại có thể ngồi uống tù tì 3-4 cốc cà phê đen không đường không đá…cứ thế nó cứ sống với cuộc đời không bằng phẳng và không có sự lập trình từ trước: khi thì làm việc quên ăn quên ngủ, khi thì thả xòa mọi việc bắt xe ngược lên cầu Long Biên vào một ngày mưa gió bão bùng chỉ là để được đếm xem trên cầu Long Biên có tất cả bao nhiêu cái khóa. Nó yêu nghệ thuật, viết lách hay nhưng ca hát thì siêu dở. Nó thích sáng tác, thích viết và đã định theo nghề báo chí. Nhưng khi rục rịch làm hồ sơ thi đại học  bố mẹ nó đã khuyên con đừng thi vì sợ sau này khổ. Cái đời văn chương thì ai sướng bao giờ. Nhắc đến khổ, ai chẳng sợ, nó cũng sợ và rồi: “vâng, thì con nghe”. Nó nghe lời bố mẹ thi vào một ngành  rất hot. Mà theo lời mẹ nó sau này ra trường con sẽ làm việc ở một ngân hàng, lương cao, thưởng nhiều, mùa hè thì máy lạnh chạy ro ro, mùa đông thì buông rèm chắn gió… sướng, thích, nó thi và đỗ. Nhưng  có lẽ vì hot qua nên đến khi đậu rồi thì  có những lúc áp lực từ bài vở, học hành thi cử làm nó bị stress liên miên, mắt thì luôn trong tình trạng “họ hàng xa với anh gấu trúc” .

Gặp một người lạ

Posted: Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

  (Truyện Tình Yêu)-  Câu chuyện này, tôi muốn dành tặng nó cho một người bạn của tôi.

Nếu một ngày, bạn gặp một “người lạ” thì bạn sẽ làm gì? Coi như không nhìn thấy hay lịch sự nói chuyện với người ta?

San! Tháng sau sinh nhật của ta. Mi thu xếp công việc ra đây dự sinh nhật của ta đi. Mi mà không ra thì ta không thèm chơi với mi nữa đâu. – Ngọc đã tua cái điệp khúc ấy cả tháng nay.

- Mi cứ làm như thu xếp được dễ lắm ấy! Ta không hứa hẹn gì đâu. Nếu không ra được thì mi lại nói ta nuốt lời . – San nửa mềm mỏng, nửa cứng rắn.

- Ta không biết đâu. Mi phải ra , bằng giá nào cũng phải ra đây! – Ngọc vẫn tiếp tục.

- Thôi … thôi được rồi bà cô của tôi! Tôi ra được chưa!? – San chịu thua.

- Có thế mới là bạn thân tốt nhất của ta chứ. Quý mi nhất! – Ngọc đắc ý – Nhớ báo cụ thể ngày giờ để ta còn đón mi nhé!

Kết thúc cuộc nói chuyện với Ngọc, San ngao ngán nghĩ: “Con bé này thật là… Sắp băm rồi mà vẫn nhõng nhẽo như trẻ con! Thôi mình lại thu xếp ra Hà Nội vậy. Không thì sống cũng không yên với bà cô trẻ Ngọc.”

Dòng tin nhắn cuối cùng

Posted: by Harry Trần in Nhãn: , ,
0

(Truyện Tình Yêu) - - Em ngủ đi, khuya rồi ! Anh ổn rồi mà!
- Ừ, em ngủ đây!
Chỉ ngắn gọn 2 câu thế thôi. Cô và anh chia tay. Không còn một lời dặn dò, không một câu chào tạm biệt. Anh bảo anh ổn nhưng đôi mắt thì đỏ hoe. Anh bảo anh ngủ nhưng trong lòng trống rỗng, anh lang thang khắp thành phố nhỏ, thẫn thờ không để ý những cơn gió rét đã về tự bao giờ… dù cho đường về còn rất xa.

5h chiều trên con đường tấp nập dòng người trở về nhà. Anh phóng xe trong cái giá rét lạnh lẽo của gió mùa cuối năm. Lúc đi vì quá vội vã, anh chỉ mang trên mình 1 chiếc áo sơ mi mỏng và 1 áo khoác. Trên đường đến với cô, anh chỉ để ý cột cây số bên đường, đếm thời gian để mong được gặp cô, để rồi dù cô chỉ cho anh 15 phút ngắn ngủi nhưng đối với anh, khi cô xuất hiện là lúc mọi lạnh giá đều tan biến đi đâu hết. Và rồi giờ đây, một mình trên đường về, anh mới cảm nhận được cái lạnh thấm vào xương thịt, nhưng là hơi lạnh thấm từ bên trong ra.

Màu của nắng

Posted: Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

“Mẹ ơi! Mặt Trời có từ đâu?”

- “Có khi mẹ sinh ra con, con à!”

Con nít thường hỏi những câu hỏi ngô nghê, thường nói lên những điều ngô nghê, nhưng đôi khi, người lớn với vài chỗ vấp váp trên đường đời, lại nghĩ những điều đó theo một hướng khác hẳn, gồ ghề, quanh co hơn.


Như nắng chẳng hạn, đối với lũ trẻ, nắng đơn giản là nóng, là chói chang, là nhễ nhại mồ hôi. Còn với những người đã và đang trưởng thành, đã và đang trải nghiệm nhiều điều trong cuộc sống quanh co, vòng vèo, nắng là cái gì đó khác lắm, nhiều khi nhẹ nhàng, bình yên, nhiều khi nắng hóa thành bụi cay cay trong mắt người.


Nắng bình yên trong buổi trưa hè oi ả, với xanh rì cây lá trong vườn, nắng khẽ lọt qua tán lá, vương vãi trên nền đất, nhảy múa theo chiều gió nhẹ, nhảy múa theo tiếng hò vọng lại ngoài xa. Nắng còn vương trên vai áo mẹ chai sần vì đôi quang gánh, năm ba trái cóc, năm ba bánh tét bánh chưng để đong đủ gạo, gánh con qua mười mấy năm đèn sách, để con đi xa hơn mẹ, để con che cho mẹ khỏi cơn nắng khi đã về chiều nhân kiếp.


0

Cuối cùng, anh cũng chờ được em rồi…


Bởi tình yêu không có chân mà, nên chúng ta phải chạy thôi!

1. Người con trai sinh ra từ ánh nắng mặt trời
Tí tách, tí tách, cơn mưa chóng vánh ào đến rồi rút đi, để lại trong gió Hà Nội một chút hơi ẩm và cái ướt át của buổi chiều thu. Tôi tháo kính xuống, khẽ day day hai bên thái dương, xếp gọn sách vở, đứng dậy khỏi giường và bước ra ngoài hành lang. Hà Nội sau cơn mưa đẹp lạ, ẩm ướt, trong vắt và mát lạnh như cảm giác được ăn một cây kem cam giữa cái nắng gắt của buổi trưa hè. Ánh nắng chiều tà nơi cuối trời hắt lên những tia sáng nhàn nhạt ẩn nấp sau tòa nhà kí túc xá, dịu dàng phủ lấy bóng dáng đầy phóng khoáng của một người con trai nơi ban công tầng năm.
Bạn có thể tin hoặc không tin, nhưng chỉ một khoảnh khắc đó thôi, cái hình ảnh kì diệu ấy thực sự đã in chặt trong tim tôi một thứ cảm xúc vô cùng đặc biệt!

Trở lại với yêu thương

Posted: by Harry Trần in Nhãn: , ,
0

(Truyện Tình Yêu)- Kì 1: Ấn tượng đầu tiên



Một chuyến đi du lịch, hai trái tim từng bị tổn thương. Một chuyện tình kéo dài qua những thành phố lớn, từ Brighton, qua Bristol, đến Hà Nội rồi lại tới London…

Kì nghỉ đông của một du học sinh Anh Quốc thường sẽ như thế nào? Hầu hết những người xa nhà lần đầu sẽ về nhà. Một số khác sẽ đi du lịch. Và có một số khác thì kiếm việc làm thêm. Nguyên là một trong số các trường hợp thứ ba. Giáng sinh này, Nguyên không về nhà mà ở lại London kiếm việc làm thêm. Lý do cũng vì đang là sinh viên năm cuối, phải nghĩ ra đề tài làm luận án cho chuyên ngành văn học của mình, nên Nguyên quyết định ở lại làm thêm. Công việc ở một nhà xuất bản vào dịp sắp đón năm mới tưởng rằng dễ, nhưng hóa ra lại khó kinh khủng. Khi nộp đơn, Nguyên mới phát hiện ra có hàng trăm người muốn có được cùng một vị trí giống như mình. Tất cả họ đều giỏi và có nhiều kinh nghiệm thực tế hơn Nguyên. Cuối cùng, loay hoay mãi, Nguyên cũng xin được vào làm chân part time cho một tờ báo địa phương ở Brighton. Nguyên không có ai là bạn bè ở thành phố này, nên vào thời gian rảnh rỗi anh còn nhận làm hướng dẫn viên du lịch. Công việc của một hướng dẫn viên du lịch tuy hơi vất vả nhưng cũng tương đối thú vị. Mỗi một người xa lạ, Nguyên chỉ gặp họ một tuần. Rồi sau đó, cho dù họ có thú vị đến mấy, cũng chẳng ai liên hệ lại với Nguyên sau 7 ngày ở Brighton nữa.

Trăng trên biển

Posted: Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

(Truyện Tình Yêu Hay) - Rít một hơi thuốc thật dài nhưng lạ nhỉ sao gã chẳng thấy ngon chút nào, có lẽ vì cái liếc thật sắc của nàng…

        
“Cái con bé này có quyền gì mà dám…” – gã thấy bực nhưng không hiểu sao lại bật cười và dập điếu thuốc.
…………….
Gã không thể nào quên cái cách nàng làm quen với gã qua yahoo, lạ đến nỗi gã từng nghĩ nàng bị khùng! Nhưng không hiểu sao gã thức suốt đêm vì một con bé mà gã cho là khùng ấy. Rồi từ khi ấy đêm nào gã cũng để cái nick sáng để đợi một ai đó, từ khi quen nàng gã phát hiện gã không những chỉ có một cái tên cha sanh mẹ đẻ mà còn hàng mớ cái tên do nàng đặt, thấy hơi thô nhưng đôi khi gã cũng gật gù vì đúng thật.

Trước khi quen, nàng hỏi gã tuổi con gì, gã nói tuổi con chó, nàng có vẻ không hài lòng mấy vì nàng tuổi mèo, nàng cho rằng chó và mèo thì sẽ cắn nhau tróc vẩy. Bên kia khung chat gã thèm gõ đầu cái con bé này ghê “có yêu thương gì đâu mà lo xa thế nhỉ!”.