Đã đến lúc em phải buông tay...
Posted: Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012 by Harry Trần in Nhãn: chuyện tình yêu, truyen tinh yeu, truyen tinh yeu hay, Truyện tình Yêu
0
(Truyện Tình Yêu) - Đúng vậy đã đến lúc em phải buông
tay rồi. Những ký ức về anh mãi mãi sẽ được em cất giữ 1 góc thật kín
trong trái tim này.
Mình và nhóc quen nhau đã 6 năm rồi có biết bao tâm sự chúng mình
bày tỏ cùng nhau. Nhưng nhóc có biết đâu mình còn trong lòng giấu kín 1
tâm sự mà không bao giờ nhóc biết được.
Biết bao lần mình cố giục bản thân phải nói ra tất cả rằng mình thích nhóc nhưng 3 từ đó thật khó thành lời. mình thật nhút nhát, tại sao mình không chịu nói ra hết để nhóc hiểu, biết đâu nhóc sẽ chấp nhận tình cảm mình thì sao hoặc nếu như…. mình cũng có thể sẽ nhận được 1 đáp án để mình quên được nhóc và làm lại từ đầu.
Mình còn nhớ chúng mình quen biết nhau khi cùng học chung cấp 3. Nhớ năm đầu tiên khi bước vào ấn tượng đầu tiên mình dành cho nhóc không giống như những bộ phim về người nam sinh đẹp trai, giàu có, học giỏi mà hoàn toàn trái ngược. Ấn tượng đầu tiên chính là 1 con người nhiều chuyện, đáng ghét, hay bốc phét khoe khoan, học hành thì tuy cũng khá nhưng nó không đủ để lấn áp đi điều đáng ghét về nhóc. Nhưng chẳng hiểu sao 1 năm học cùng nhau cái ấn tượng đó dần tan biến từ lúc nào không biết mà thay vào đó là cái cảm giác thân thiết khó tả. Từ việc ghét thấy nhóc, ghét ngồi đối diện với nhóc, ghét tất cả nhưng bây giờ mình lại mong mỏi được đi học để thấy nhóc nhiều hơn
Năm đầu tiên đi qua năm thứ hai lại đến có thể mình cũng chẳng thích nhóc mãnh liệt như thế nếu như nhóc không quan tâm mình, không cho mình mơ mộng thật nhiều khi nhóc lén viết lên vở mình 3 chữ tiếng anh mà ngay cả người chưa đi học cũng biết “I love you”. Thường thì mình chẳng bao giờ để tâm nếu như là người con trai nào đó viết như thế và có thể mình đã phát điên với hắn khi làm bẩn vở mình nhưng chẳng hiểu, thật sự chẳng hiểu tại sao mình không làm thế mà mình cảm thấy rất vui, tuy hỏi vậy thôi chứ mình đã biết đáp án vì mình thích bạn. Một năm nữa trôi qua nhưng đó là năm mình cảm thấy tình cảm đã phát triển và mình mong năm sau đến nhanh để tình cảm ấy sẽ tiếp tục phát triển mặc dù 2 chúng ta vẫn chưa ai chịu bày tỏ nhưng...
Năm cuối cũng kết thúc mình không còn gặp hằng ngày nữa, mình cứ ngỡ sẽ quên được nhóc nhưng mình luôn sai lầm khi đã 6 năm trôi qua mình vẫn không thể quên nhóc được. Vì tuy không găp nhưng chúng mình vẫn giữ liên lạc cùng nhau
Nhiều lúc mình muốn quên cho xong thì nhóc lại gọi cho mình và nói nhóc đang rất buồn chuyện gia đình, mình tìm mọi cách an ủi nhóc, chia sẻ giúp nhóc vui vẻ trở lại nhưng nhóc biết không mình cũng buồn, cũng đau lắm và cũng rất cần nhóc làm điều đó. Khi mình nhớ thì nhóc không quan tâm mình, để khi mình tuyệt vọng và quyết tâm từ bỏ cái thứ tình cảm đơn phương thì nhóc lại xuất hiện. cứ thế, cứ thế mãi giống như nhóc và mình đang trốn tìm vậy. Có lẽ sáu năm là quá đủ để chờ đợi tình cảm vô vọng và việc mình làm bây giờ cũng giống như trong phim “ký ức ngọt ngào” do dương thừa lâm và la chí tường đóng vậy. Cô gái đó đã nói “đã đến lúc phải mời anh đi khỏi để cho một người khác đến ở” sau nhiều năm chờ đợi mỏi mòn và tuyệt vọng.
Đúng vậy đã đến lúc em phải buông tay rồi. Những ký ức về anh mãi mãi sẽ được em cất giữ 1 góc thật kín trong trái tim này. Chúc anh mãi hạnh phúc “nhóc” nhé (HQT).
Biết bao lần mình cố giục bản thân phải nói ra tất cả rằng mình thích nhóc nhưng 3 từ đó thật khó thành lời. mình thật nhút nhát, tại sao mình không chịu nói ra hết để nhóc hiểu, biết đâu nhóc sẽ chấp nhận tình cảm mình thì sao hoặc nếu như…. mình cũng có thể sẽ nhận được 1 đáp án để mình quên được nhóc và làm lại từ đầu.
Mình còn nhớ chúng mình quen biết nhau khi cùng học chung cấp 3. Nhớ năm đầu tiên khi bước vào ấn tượng đầu tiên mình dành cho nhóc không giống như những bộ phim về người nam sinh đẹp trai, giàu có, học giỏi mà hoàn toàn trái ngược. Ấn tượng đầu tiên chính là 1 con người nhiều chuyện, đáng ghét, hay bốc phét khoe khoan, học hành thì tuy cũng khá nhưng nó không đủ để lấn áp đi điều đáng ghét về nhóc. Nhưng chẳng hiểu sao 1 năm học cùng nhau cái ấn tượng đó dần tan biến từ lúc nào không biết mà thay vào đó là cái cảm giác thân thiết khó tả. Từ việc ghét thấy nhóc, ghét ngồi đối diện với nhóc, ghét tất cả nhưng bây giờ mình lại mong mỏi được đi học để thấy nhóc nhiều hơn
Năm đầu tiên đi qua năm thứ hai lại đến có thể mình cũng chẳng thích nhóc mãnh liệt như thế nếu như nhóc không quan tâm mình, không cho mình mơ mộng thật nhiều khi nhóc lén viết lên vở mình 3 chữ tiếng anh mà ngay cả người chưa đi học cũng biết “I love you”. Thường thì mình chẳng bao giờ để tâm nếu như là người con trai nào đó viết như thế và có thể mình đã phát điên với hắn khi làm bẩn vở mình nhưng chẳng hiểu, thật sự chẳng hiểu tại sao mình không làm thế mà mình cảm thấy rất vui, tuy hỏi vậy thôi chứ mình đã biết đáp án vì mình thích bạn. Một năm nữa trôi qua nhưng đó là năm mình cảm thấy tình cảm đã phát triển và mình mong năm sau đến nhanh để tình cảm ấy sẽ tiếp tục phát triển mặc dù 2 chúng ta vẫn chưa ai chịu bày tỏ nhưng...
Biết bao lần mình cố giục bản thân phải nói ra tất cả rằng mình thích nhóc (Ảnh minh họa)
Năm thứ ba Nhóc đã không quan tâm mình nhiều nữa rồi. Nhóc mang sự
quan tâm đó cho 1 người bạn khác vừa chuyển lớp đến. Mình đau lắm nhưng
có lẽ vì mình không dễ thương, xinh đẹp, ăn nói không thu hút nên nhóc
không còn dành sự quan tâm cho mình cũng đúng thôi tuy buồn nhưng chấp
nhận sự thật và vì 2 chúng ta cũng chẳng phải là người yêu của nhau thì
mình làm gì bây giờ. Đành ôm tình cảm đơn phương chôn chặt trong tim
thôi.Năm cuối cũng kết thúc mình không còn gặp hằng ngày nữa, mình cứ ngỡ sẽ quên được nhóc nhưng mình luôn sai lầm khi đã 6 năm trôi qua mình vẫn không thể quên nhóc được. Vì tuy không găp nhưng chúng mình vẫn giữ liên lạc cùng nhau
Nhiều lúc mình muốn quên cho xong thì nhóc lại gọi cho mình và nói nhóc đang rất buồn chuyện gia đình, mình tìm mọi cách an ủi nhóc, chia sẻ giúp nhóc vui vẻ trở lại nhưng nhóc biết không mình cũng buồn, cũng đau lắm và cũng rất cần nhóc làm điều đó. Khi mình nhớ thì nhóc không quan tâm mình, để khi mình tuyệt vọng và quyết tâm từ bỏ cái thứ tình cảm đơn phương thì nhóc lại xuất hiện. cứ thế, cứ thế mãi giống như nhóc và mình đang trốn tìm vậy. Có lẽ sáu năm là quá đủ để chờ đợi tình cảm vô vọng và việc mình làm bây giờ cũng giống như trong phim “ký ức ngọt ngào” do dương thừa lâm và la chí tường đóng vậy. Cô gái đó đã nói “đã đến lúc phải mời anh đi khỏi để cho một người khác đến ở” sau nhiều năm chờ đợi mỏi mòn và tuyệt vọng.
Đúng vậy đã đến lúc em phải buông tay rồi. Những ký ức về anh mãi mãi sẽ được em cất giữ 1 góc thật kín trong trái tim này. Chúc anh mãi hạnh phúc “nhóc” nhé (HQT).