Biết sai lầm nhưng vẫn yêu...
Posted: Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012 by Harry Trần in Nhãn: chuyện tình yêu, truyen tinh yeu, truyen tinh yeu hay
0
(Truyện Tình Yêu Hay) - Dù biết là sai lầm nhưng xin cho em
được một lần nói rằng "H ơi! em yêu anh rất nhiều và em sẽ mãi mãi yêu
anh"...
Anh thương yêu! Hãy cho tim em được gọi anh như thế vì giờ đây em
biết em không bao giờ và không được phép nói ra câu ấy. Em và anh giờ
đây tuy sống chung dưới một bầu trời nhưng là hai thế giới khác nhau,
thế giới của cuộc sống gia đình...
Biết yêu anh là tội lỗi nhưng em không thể làm chủ con tim của mình, e nghe người ta nói "Tình yêu không có tội, nó chỉ có tội khi ta đặt không đúng chỗ..." Và em cũng vậy, em biết em đã đặt tình yêu của mình sai địa chỉ... Nói ra thì thật là xấu hổ vì xã hội đang hằng ngày, hàng giờ lên án chuyện ngoại tình, biết sai mà vẫn làm nhiều lúc em không thể hiểu nổi mình...
Anh yêu! Khi cuộc sống hiện tại không được như ý thì người ta hay nhớ về quá khứ phải không anh? Và em cũng không ngoại lệ... Từ cái ngày định mệnh ấy, cái ngày mà vì vô tình em lại gọi nhầm vào số máy của anh (em và anh đã mất liên lạc 13 năm, qua người quen em xin được số của anh từ lâu nhưng không dám liên lạc). Tình cảm của ngày xưa tưởng đã ngủ quên trong qua khứ giờ đây lại ùa về trong em, nó tràn vào các ngõ ngách sâu thằm nhất trong tâm hồn em tưởng đã chai sạn với cuộc sống, với cuộc hôn nhân đầy buồn tẻ này...
Anh lại đến với em bằng sự nồng nhiệt của ngày xưa cộng với sự từng trải của thời gian làm cho tình yêu của chúng ta lại thăng hoa và còn nồng nàn hơn trước... Cả hai chúng ta đều biết đó là sai lầm nhưng không thể cưỡng lại được mặc dù chúng ta ở rất xa nhau, gần như hai đầu của đất nước...
Qua anh em được biết hoàn cảnh gia đình anh thật éo le, vợ chồng anh lấy nhau đã sáu năm nhưng vợ anh không thể có con, vợ chồng anh đã đi cấy mấy lần nhưng không có kết quả và em biết nỗi khát khao có con trong anh lớn như thế nào... Kinh tế kiệt quệ, con không có, anh sinh ra mặc cảm với bản thân với bạn bè, trong gia đình thì lục đục vì anh là con một, mẹ chồng nàng dâu thường xuyên va chạm... Anh chán nản bỏ đi làm ăn thật xa. Gặp lại em, những tâm sự được kìm nén trong lòng giờ được dịp vỡ òa, được giải tỏa... Mình coi nhau vừa như người tình vừa là tri kỉ...
Từ ngày có anh em thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn, em yêu đời hơn, hết lòng chăm sóc cho chồng con hơn và hơn hết là những vui buồn trong cuộc sống em đã có người sẻ chia mà những chuyện này đã từ lâu không thể sẻ với chồng mình vì chúng em không còn tiếng nói chung nữa. Anh vẫn hàng ngày an ủi em là hãy làm tốt trách nhiêm và nghĩa vụ của một người vợ, một người mẹ... anh đã động viên em rất nhiều, bên anh em thấy mình mạnh mẽ hơn và nghị lực hơn...
Hôm qua, anh lại nói với em "Nếu anh đổi tất cả để có được em, anh sẵn sàng chấp nhận tất cả, vì ngày xưa anh yếu đuối, anh không dám vượt qua số phận để bảo vệ tình yêu của mình nên giờ đây cả hai đều sống trong đau khổ....".
Em - Vì không dám vượt qua rào cản của gia đình nên đã vội vã đi lấy người mình không yêu những mong nhờ thời gian sẽ quên được anh. Còn anh - Vì chán nản vì bị phụ tình và cũng vì không dám vượt qua số đã phận lang thang khắp nơi, học đủ thứ công việc và mười năm sau, khi vết thương đã tạm lành anh đã lấy vợ theo sự sắp đặt của gia đình nhưng lại một lần nữa số phận lại không mỉm cười với anh...
Hai con người, hai số phận sau một thời gian dài vật vã với cuộc sống mưu sinh, với cuộc sống gia đình đầy sóng gió lại vô tình quay trở lại bên nhau... Và em thấy mình hạnh phúc hơn bao giờ hết, một hạnh phúc mà đi gần hết nửa đời người em mới có được và anh cũng vậy...
Nhưng em chỉ biết kìm nén tình cảm ấy ở trong lòng chứ không dám thể hiện ra cho anh biết. Đã bao lần anh nói với em là "Em ích kỉ lắm, vẫn như ngày xưa, em không thể mở lòng với anh được một lần sao? em không thể một lần nói yêu anh sao...". Em lảng tránh câu hỏi của anh và lặng lẽ khóc thầm vì em biết em yêu anh nhiều lắm, em muốn ôm anh và nói với anh hàng ngàn lần rằng em yêu anh, muốn bù đắp cho anh tất cả những gì mà anh đã phải gánh chịu, muốn sinh cho anh những đứa con thật xinh...Nhưng... Làm sao em có thể làm được điều đó bây giờ khi cả em và anh đều đã có gia đình mặc dù cái gia đình ấy có như thế nào đi chăng nữa thì đó cũng là sự lựa chọn của chúng ta, là sự sắp đặt của số phận mà giờ đây dù không muốn ta cũng phải chấp nhận.
Anh yêu, em mong anh hãy hiểu cho em. Cảm ơn anh trong thời gian vừa
qua đã cho em biết thế nào là hạnh phúc, thế nào là vị ngọt của tình
yêu... Nhưng em nghĩ giờ đã đến lúc phải dừng lại rồi, mình không thể
lạc lối thêm nữa không được mắc sai lầm nữa... Em sẽ hàng ngày nguyện
cầu cho anh được hạnh phúc, ngày nay em sẽ thay số, em quyết định sẽ
không liên lạc với anh nữa mặc dù em biết để làm được chuyện này đối với
em không phải là điều đơn giản vì đã từ lâu, hàng ngày em đã quen với
những tin nhắn đầy yêu thương, đầy sự quan tâm của anh và hơn ai hết em
hiểu rằng anh đã là một phần không thể thiếu trong cuộc đời em...
Hôm qua khi nói chuyện này với anh, anh đã khóc và nói em thật độc ác, em đã cướp đi niềm hy vọng cuối cùng trong cuộc sống của anh, anh còn nói nếu em thay số anh sẽ vào tận nơi để tìm em... Xin anh hãy hiểu cho em và đừng bao giờ làm chuyện đó. Hãy cố gắng sống thật tốt anh nhé, hãy vui vẻ lên, hãy coi những gì chúng ta đã có với nhau là những kỉ niệm đẹp nhất trong cuộc đời...
Xin anh hiểu cho rằng, trong trái tim em luôn có hình bóng anh, em sẽ lấy những kỉ niệm này làm động lực, làm chỗ dựa cho mình trong cuộc sống, những kỉ niệm về anh sẽ theo em suốt cả cuộc đời này... Dù biết là sai lầm nhưng xin cho em được một lần nói rằng "H ơi! em yêu anh rất nhiều và em sẽ mãi mãi yêu anh"...
Biết yêu anh là tội lỗi nhưng em không thể làm chủ con tim của mình, e nghe người ta nói "Tình yêu không có tội, nó chỉ có tội khi ta đặt không đúng chỗ..." Và em cũng vậy, em biết em đã đặt tình yêu của mình sai địa chỉ... Nói ra thì thật là xấu hổ vì xã hội đang hằng ngày, hàng giờ lên án chuyện ngoại tình, biết sai mà vẫn làm nhiều lúc em không thể hiểu nổi mình...
Anh yêu! Khi cuộc sống hiện tại không được như ý thì người ta hay nhớ về quá khứ phải không anh? Và em cũng không ngoại lệ... Từ cái ngày định mệnh ấy, cái ngày mà vì vô tình em lại gọi nhầm vào số máy của anh (em và anh đã mất liên lạc 13 năm, qua người quen em xin được số của anh từ lâu nhưng không dám liên lạc). Tình cảm của ngày xưa tưởng đã ngủ quên trong qua khứ giờ đây lại ùa về trong em, nó tràn vào các ngõ ngách sâu thằm nhất trong tâm hồn em tưởng đã chai sạn với cuộc sống, với cuộc hôn nhân đầy buồn tẻ này...
Anh lại đến với em bằng sự nồng nhiệt của ngày xưa cộng với sự từng trải của thời gian làm cho tình yêu của chúng ta lại thăng hoa và còn nồng nàn hơn trước... Cả hai chúng ta đều biết đó là sai lầm nhưng không thể cưỡng lại được mặc dù chúng ta ở rất xa nhau, gần như hai đầu của đất nước...
Qua anh em được biết hoàn cảnh gia đình anh thật éo le, vợ chồng anh lấy nhau đã sáu năm nhưng vợ anh không thể có con, vợ chồng anh đã đi cấy mấy lần nhưng không có kết quả và em biết nỗi khát khao có con trong anh lớn như thế nào... Kinh tế kiệt quệ, con không có, anh sinh ra mặc cảm với bản thân với bạn bè, trong gia đình thì lục đục vì anh là con một, mẹ chồng nàng dâu thường xuyên va chạm... Anh chán nản bỏ đi làm ăn thật xa. Gặp lại em, những tâm sự được kìm nén trong lòng giờ được dịp vỡ òa, được giải tỏa... Mình coi nhau vừa như người tình vừa là tri kỉ...
Anh và em đã đến với nhau (Ảnh minh họa)
Anh tâm sự rất nhiều và em cũng có người để chia sẻ những vui buồn
trong cuộc sống mà không biết ngỏ cùng ai... Em nhận thấy mình hiểu nhau
hơn bao giờ hết...Từ ngày có anh em thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn, em yêu đời hơn, hết lòng chăm sóc cho chồng con hơn và hơn hết là những vui buồn trong cuộc sống em đã có người sẻ chia mà những chuyện này đã từ lâu không thể sẻ với chồng mình vì chúng em không còn tiếng nói chung nữa. Anh vẫn hàng ngày an ủi em là hãy làm tốt trách nhiêm và nghĩa vụ của một người vợ, một người mẹ... anh đã động viên em rất nhiều, bên anh em thấy mình mạnh mẽ hơn và nghị lực hơn...
Hôm qua, anh lại nói với em "Nếu anh đổi tất cả để có được em, anh sẵn sàng chấp nhận tất cả, vì ngày xưa anh yếu đuối, anh không dám vượt qua số phận để bảo vệ tình yêu của mình nên giờ đây cả hai đều sống trong đau khổ....".
Em - Vì không dám vượt qua rào cản của gia đình nên đã vội vã đi lấy người mình không yêu những mong nhờ thời gian sẽ quên được anh. Còn anh - Vì chán nản vì bị phụ tình và cũng vì không dám vượt qua số đã phận lang thang khắp nơi, học đủ thứ công việc và mười năm sau, khi vết thương đã tạm lành anh đã lấy vợ theo sự sắp đặt của gia đình nhưng lại một lần nữa số phận lại không mỉm cười với anh...
Hai con người, hai số phận sau một thời gian dài vật vã với cuộc sống mưu sinh, với cuộc sống gia đình đầy sóng gió lại vô tình quay trở lại bên nhau... Và em thấy mình hạnh phúc hơn bao giờ hết, một hạnh phúc mà đi gần hết nửa đời người em mới có được và anh cũng vậy...
Nhưng em chỉ biết kìm nén tình cảm ấy ở trong lòng chứ không dám thể hiện ra cho anh biết. Đã bao lần anh nói với em là "Em ích kỉ lắm, vẫn như ngày xưa, em không thể mở lòng với anh được một lần sao? em không thể một lần nói yêu anh sao...". Em lảng tránh câu hỏi của anh và lặng lẽ khóc thầm vì em biết em yêu anh nhiều lắm, em muốn ôm anh và nói với anh hàng ngàn lần rằng em yêu anh, muốn bù đắp cho anh tất cả những gì mà anh đã phải gánh chịu, muốn sinh cho anh những đứa con thật xinh...Nhưng... Làm sao em có thể làm được điều đó bây giờ khi cả em và anh đều đã có gia đình mặc dù cái gia đình ấy có như thế nào đi chăng nữa thì đó cũng là sự lựa chọn của chúng ta, là sự sắp đặt của số phận mà giờ đây dù không muốn ta cũng phải chấp nhận.
Em sẽ mãi yêu và nhớ đến anh (Ảnh minh họa)
Hôm qua khi nói chuyện này với anh, anh đã khóc và nói em thật độc ác, em đã cướp đi niềm hy vọng cuối cùng trong cuộc sống của anh, anh còn nói nếu em thay số anh sẽ vào tận nơi để tìm em... Xin anh hãy hiểu cho em và đừng bao giờ làm chuyện đó. Hãy cố gắng sống thật tốt anh nhé, hãy vui vẻ lên, hãy coi những gì chúng ta đã có với nhau là những kỉ niệm đẹp nhất trong cuộc đời...
Xin anh hiểu cho rằng, trong trái tim em luôn có hình bóng anh, em sẽ lấy những kỉ niệm này làm động lực, làm chỗ dựa cho mình trong cuộc sống, những kỉ niệm về anh sẽ theo em suốt cả cuộc đời này... Dù biết là sai lầm nhưng xin cho em được một lần nói rằng "H ơi! em yêu anh rất nhiều và em sẽ mãi mãi yêu anh"...
Người vợ tội lỗi!