Biết sai lầm nhưng vẫn yêu...

Posted: Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , ,
0


(Truyện Tình Yêu Hay) - Dù biết là sai lầm nhưng xin cho em được một lần nói rằng "H ơi! em yêu anh rất nhiều và em sẽ mãi mãi yêu anh"...

Anh thương yêu! Hãy cho tim em được gọi anh như thế vì giờ đây em biết em không bao giờ và không được phép nói ra câu ấy. Em và anh giờ đây tuy sống chung dưới một bầu trời nhưng là hai thế giới khác nhau, thế giới của cuộc sống gia đình...

Biết yêu anh là tội lỗi nhưng em không thể làm chủ con tim của mình, e nghe người ta nói "Tình yêu không có tội, nó chỉ có tội khi ta đặt không đúng chỗ..." Và em cũng vậy, em biết em đã đặt tình yêu của mình sai địa chỉ... Nói ra thì thật là xấu hổ vì xã hội đang hằng ngày, hàng giờ lên án chuyện ngoại tình, biết sai mà vẫn làm nhiều lúc em không thể hiểu nổi mình...

Anh yêu! Khi cuộc sống hiện tại không được như ý thì người ta hay nhớ về quá khứ phải không anh? Và em cũng không ngoại lệ... Từ cái ngày định mệnh ấy, cái ngày mà vì vô tình em lại gọi nhầm vào số máy của anh (em và anh đã mất liên lạc 13 năm, qua người quen em xin được số của anh từ lâu nhưng không dám liên lạc). Tình cảm của ngày xưa tưởng đã ngủ quên trong qua khứ giờ đây lại ùa về trong em, nó tràn vào các ngõ ngách sâu thằm nhất trong tâm hồn em tưởng đã chai sạn với cuộc sống, với cuộc hôn nhân đầy buồn tẻ này...

Em sợ mất anh

Posted: by Harry Trần in Nhãn: , ,
0

(Truyện Tình Yêu Hay) - Anh sẽ không biết được rằng nỗi sợ hãi lớn nhất của em không phải là bóng đêm mà là mất anh.
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng anh là người mà em nhớ đến trước khi đi ngủ và sau khi em thức giấc.
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng khi gặp anh em giả vờ như không quan tâm nhưng khi anh quay đi thì em lại nhìn theo anh.
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng mỗi khi em nói không nhớ anh là lúc đó em đã nhớ anh thật nhiều thật nhiều…
Anh sẽ không bao giờ biết được rằng mỗi khi em bị bệnh thì em lại lo lắng cho anh hơn vì anh đang đi công tác xa không có ai chăm sóc.

Em sợ mất anh, Tình yêu -  Giới tính,
Mỗi khi em nói không nhớ anh là lúc đó em đã nhớ anh thật nhiều thật nhiều…

Em không muốn một ngày ôm người khác

Posted: by Harry Trần in Nhãn: , ,
0

(Truyện Tình Yêu Hay) - Em không muốn một ngày ôm người khácEm không muốn một ngày người em hôn là 1 người khác. Người em ôm và chăm sóc là 1 người khác. Em đã tin và yêu anh rất nhiều.
Anh có biết không từ khi quen anh em đã thay đổi rất nhiều. Thay đổi từ cách nghĩ đến vẻ bề ngoài nữa.
Anh yêu em, dành hết tình cảm cho em, Em biết điều đó và trân trọng tất cả. Nhưng anh có biết không? Trong lòng em còn rất nhiều nỗi lo ngại đang làm trái tim em bối rối và em phải suy nghĩ rất nhiều. Những nỗi lo ấy đã làm em bao đêm mất ngủ.

Anh là nơi mang yêu thương đến cho em...Nhưng cũng chính anh làm em lo sợ nhiều lắm!.
Em rất muốn được sống bên anh cho đến hết trọn cuộc đời này nhưng em không biết duyên số có cho chúng ta được mãi mãi bên nhau như em và anh mong muốn không nữa?

Đừng đòi hỏi ở em quá nhiều

Posted: Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0


(Truyện Tình Yêu Hay) - Đôi khi đàn ông thật ích kỷ. Đến nỗi, em cứ nghĩ việc duy nhất họ có thể làm cho người mình yêu là đòi hỏi thật nhiều…
Điều này ít ra cũng không sai đối với anh – một người đàn ông chỉ luôn biết đòi hỏi, thích nhận hơn là để ý lắng nghe xem người khác cần gì, muốn gì. Em không biết anh nghĩ thế nào, nhưng đến thời điểm hiện tại, em thấy mình giống một hình tượng lý tưởng do anh “chế tác” ra chứ không còn là chính mình nữa.
Anh yêu cầu người yêu mình phải thật xinh đẹp. Em thở phào nhẹ nhõm khi tạo hóa đã ưu ái, ban cho em một nhan sắc khá mặn mà. Dù sao với một người đàn ông thành đạt và điển trai như anh, yêu cầu ấy cũng chẳng có gì gọi là “quá đáng”. Và với phụ nữ chúng em, đẹp và được làm đẹp luôn là ao ước muôn đời. Đẹp vì người đàn ông mình yêu còn có cảm giác thật hạnh phúc.

Anh mua nhiều áo quần đẹp cho em. Tuy nhiên, gu thẩm mỹ của em lại hơi khác anh một chút. Em thích mặc những thứ hợp với mình, thoải mái mà vẫn thể hiện được phong cách riêng, nhưng anh lại luôn chọn cho em những bộ quần áo điệu đà, thậm chí là diêm dúa. Chiều lòng anh, em cũng thử mặc váy hoa, váy ôm, đủ thứ sặc sỡ và hợp thời trang. Nhưng khi khoác những bộ cánh ấy lên người, em không tìm được cảm giác thoải mái.

0

(Truyện Tình Yêu Hay) - Người ta bảo tình đẹp là tình dở dang... Nếu có thể quay lại trước đây, em ước mình chỉ là bạn của nhau mà thôi.
Tình yêu, còn quá nhiều điều em không hiểu và không muốn hiểu. Em muốn nói lời xin lỗi anh, xin lỗi vì em không thể giữ được tình yêu 2 năm em dành cho anh, xin lỗi anh vì em thật ích kỷ…
Em muốn anh quan tâm đến em khi em buồn, em chán nản. Em cần anh lúc đó vì không ai hơn anh có thể an ủi em và em cũng sẻ chỉ chia sẻ với anh. Và rồi anh không thể nói chuyện với em lâu vì anh còn phải ngủ và rồi em trách anh không để ý đến em, anh lại bảo em không thông cảm anh. Là anh không quan tâm đến cảm xúc của em hay là em đòi hỏi ở anh quá nhiều? Em thật ích kỷ anh nhỉ!

Xin lỗi anh vì em thật ích kỷ, Chuyện tình yêu, Tình yêu -  Giới tính, ich ki, loi chua noi, tam su tinh yeu, chia tay, noi buon, dau kho, nguoi yeu,
Em muốn anh quan tâm đến em khi em buồn, em chán nản (Ảnh minh họa)
 Em thật khó chịu phải không khi cứ nhắc lại cái đêm khi anh gần đi, em khóc trên vai anh để rồi anh dỗ em ít phút và anh phải về đi với bạn! Em nhớ mãi cảm giác đó, vì, em không thể quên được câu hát em thích nhất "Vì nếu em cần một bờ vai êm, nếu em cần những phút bình yên, anh sẽ đến ngồi kề bên em, khi em khóc giọt nước mắt chứa chan, dẫu phong ba anh sẽ đến với em, cho dù em buồn, anh sẽ đến để được khóc cùng em..” 

Hạnh phúc bất ngờ

Posted: Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2012 by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

(Truyện tình Yêu Hay) - Tôi chạy vào lớp khi trống trường vừa điểm.Cũng tại sự nhầm lẫn đáng ghét am và pm trên điện thoại mà gần xảy ra tai nạn thế này đây. Phù,cũng may chưa bị cờ đỏ tóm được, nếu không lại được lên phòng giám thị ngồi uống nước chè cả tiết và viết bản kiểm điểm mà tôi thì ghét nước chè, đắng kinh khủng. Gạt mồ hôi trên trán sau cuộc chạy marathon vừa rồi,tôi ngồi gục xuống bàn, thở hì hụi, tay thì ấn nhét cái cặp to uỳnh vào ngăn bàn. “ Cộp”, sao thế nhỉ, chắc ông Hoàng lại để nhầm đồ vào ngăn bàn của mình rồi đi đâu không biết. Tí về phải phạt mới được ( đây là giao ước của toi và Hoàng- bạn ngồi cùng bàn với nhau,tránh sự xâm phạm lãnh thổ giữa hai bên) . Mệt mỏi đưa mắt nhìn xuống ngăn bàn của mình, một phong kẹo chocolate. À hôm nay là ngày 14/2,ngày valentine – ngày đáng ghét mà nhiều người ngưỡng mộ. Không mấy ngạc nhiên, tôi vớ lấy phong kẹo, ăn ngon lành. “ Năm nay con  này rủng rỉnh gớm, mua hẳn phong kẹo ngon”.
       
Ừ thì năm nào chẳng thế, cứ đến ngày va-linh-tinh là Linh lại mua kẹo bỏ vào ngăn bàn tôi. Lần đầu thì còn…nhầm lẫn,lâu dần thành quen,cứ thấy kẹo là y rằng là nó. Cô đơn hội chúng tôi vẫn làm vậy theo phương châm “ không tặng thì mua,ăn theo phong trào”… Kể cũng lâu,từ năm lớp 6 đến bây giờ,tôi và nó đều học chung trường thế nên đây trở thành thói quen bất di bất dịch.

Anh có yêu em không?

Posted: by Harry Trần in Nhãn: , , ,
0

 (Truyện Tình Yêu Hay ) - Nó muốn hỏi cả ngàn lần như vậy để muốn khẳng định chuyện tình cảm của nó và anh!
Anh yêu em không?
Anh yêu em không?
Anh yêu em không?
…………………….
 Nó muốn hỏi cả ngàn lần như vậy để muốn khẳng định chuyện tình cảm của nó và anh!
 Nó yêu anh, yêu nhiều lắm! Nhưng lại luôn phải tự nhủ lòng rằng anh chỉ là một người anh, một người bạn của nó thôi! Cái ý nghĩ đó trói chặt con tim, trói chặt tình cảm của nó. Khiến nó luôn phải cố giữ khoảng cách với anh. Nhưng cái khoảng cách đó cứ gần rồi lại xa, có những lúc hạnh phúc như bên cạnh nó nhưng khi nó muốn nắm giữ hạnh phúc trong tay thì hạnh phúc lại vụt bay thật xa.

 Nó đã khóc rất nhiều, nó chẳng giận anh, nó cũng không hận bản thân mình. “Sống có người để mà nhớ, để mà thương, để mà đợi chờ” nó tự an ủi lòng mình thế đấy. Nhưng nó không thể hiểu được vì sao anh lại không dành trọn tình cảm cho nó, cũng không biết là anh có đang yêu nó không, anh có thích nó không? Hay tất cả chỉ là những giây phút yếu lòng rồi lại nhanh chóng vụt qua như cơn gió thoảng.